Hạn hán đúng là thảm họa
Khi ấy những cây hoa chúng ta ươm trồng đều héo khô
Đó là những tháng ngày quẩn quanh chẳng có lối thoát
Anh vẫn xuất hiện trong tâm trí tôi giống chiếc váy bị vấy rượu vang đỏ mà tôi chẳng thể mặc nữa
Tôi cúi gục đầu khi là kẻ thua cuộc
Và bầu trời u ám tựa như siêu bão đang kéo đến
Trời mưa như trút nước
Khi chật vật trong biển nước lại là lúc tôi có thể lại hít thở bình thường
Và vào sáng hôm ấy, khi không còn lại bất cứ dấu vết nào của anh
Tôi nghĩ cuối cùng cũng gỡ bỏ được vướng bận trong lòng rồi
Chẳng còn gì để cứu vãn nữa đâu
Khi những phiền muộn đã thành cát bụi giăng đầy trong phòng tôi
Thế nên tôi đã đào một hố nhỏ trên mái nhà
Để dòng nước cuốn trôi tất cả những bức ảnh của anh
Nước tràn cả vào
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com