How far is the world, in the end? Is there a judge? Who decides, What is wrong and what is right? Who'll be there, in the end? Who'll be with me, to be without me? Is there semething, behind the final curtain? Will there be anyone, any memories? When my time has come, to pass the gate to all eternity Who'll wait for me To guide me over, into the unknown? When I die and leave the world behind When I die Day after day, I followed the words That say, I shall be modest and brave And I sometimes wonder How I can be so strong Now here I stand, who'll hold my hand How here I stand and wait Now when your day has come And all life has passed thru? When memories fade away And destiny becomes true When judgement day has been reached And it finally comes to an end You'll come to your redemption Or to pain that never ends! Oh, I know there'll be no pain 'Cos my soul is as white as snow No one's there, to warm my hand When it gets cold An apparatus sound is reaching my ears Bright neon light blinds my eyes A dark veil setz slowly down on me I go into the void | Thế giới này sẽ ra sao trong ngày tận thế? Công lý ở đâu, và ai sẽ quyết định, Thế nào là đúng, thế nào là sai? Ai sẽ ở đó, đến phút cuối cùng? Ai sẽ ở bên tôi, và ai sẽ không? Còn có điều gì ẩn chứa sau khỏanh khắc hạ màn? Sẽ còn lại gì, con người, kí ức, Khi tôi bước qua cánh cửa về với vĩnh hằng? Ai sẽ đợi tôi, Đưa tôi đi, đến chân trời xa lạ... Khi tôi ra đi, và bỏ lại đằng sau tất cả, Khi tôi ra đi... Ngày qua ngày, tôi sống với niềm tin Rằng tôi sẽ là 1 người khiêm nhường và dũng cảm Nhưng đôi lúc tôi tự hỏi Làm cách nào để trở nên thật mạnh mẽ đây? Ngay lúc này đây, ai sẽ nắm lấy tay tôi? Tôi vẫn ở đây, tiếp tục chờ đợi... Ngay lúc này đây, khi thời khắc của bạn đã điểm, Và cuộc sống cứ thế trôi qua Khi mọi ký ức phai mờ, Cũng là lúc số phận trở thành hiện thực Khi ngày định mệnh đó tới Và mọi thứ đã đến lúc phải kết thúc Bạn hãy bắt đầu hối lỗi, Hoặc sẽ ko bao h thóat khỏi nỗi đau! Ôi, tôi tin sẽ không có nỗi đau nào cả, Vì tâm hồn tôi trong sạch như bông tuyết mùa đông Không ai ở đó để sưởi ấm đôi bàn tay lạnh giá của tôi Những âm thanh hỗn độn âm vang bên tai tôi Ánh đèn neon chói lóa khiến đôi mắt tôi như mù lòa Một tấm mạng tối phủ lên, nhẹ nhàng, chậm rãi Và rồi... tôi đến với hư vô... |