tsumetai te ni hiki yoserare nagarete yuku toki o sugoshi tooku o mita sono hitomi ni nani ga utsurutte iru no darou? tsuki ga terasu tsumetai yubi ni koboreta no wa tsumetai namida miageta sora itsuka no yume ga tooku de mitsumete iru kurayami ni te o sashi nobete koko kara wa mou modorenai ki ga tsukeba kioku no naka ni tozasareta watashi ga mieta shinjiteitai anata ga kuru no o itsu no hi ka koko de meguriau made kanjiteitai jikan ga tomaru made atatakai te de watashi ni furete garasu no ori ni torawareteita tokenai omoi kizutsuita mama modoru koto nai kurayami no mukou hikari ga yasashiteiru darou kitto mata koboreru hikari atatakaku tsutsunde kureru genjitsu kara nigeyou to shite daiji na mono miushinatteru shinjiteitai anata ga kuru no o itsu no hi ka koko de meguriau made kanjiteitai jikan ga tomaru made atatakai te de watashi ni furete tsumetai te ni hiki yoserare nagarete yuku toki o sugoshi tooku o mita sono hitomi ni nani ga utsurutteiru no darou? nani ga utsurutteiru no darou? | Một bàn tay lạnh lẽo như lôi kéo Đưa đẩy ta theo thời gian cứ lặng lờ trôi đi mãi Trong đôi mắt đang nhìn về phía xa xăm Phải chăng có điều gì đang phản chiếu? Ánh trăng chiếu lấp lánh những giọt nước mắt lạnh lùng Chảy tràn trên những ngón tay buốt giá Ta ngước nhìn lên bầu trời kia, dõi theo giấc mơ nào xa vời. Đưa tay chạm vào thăm thẳm bóng tối Từ đây đường về xin khuất lối Trong ký ức đã khép chặt, ta nhận ra chính mình Niềm tin còn đó rằng đến một ngày, người sẽ trở lại nơi này Cảm giác còn đó, đôi tay người ấm áp ve vuốt ta Cho đến khi thời gian ngừng trôi Nhốt kín trong chiếc lồng thuỷ tinh Cảm xúc vẫn nguyên vẹn, vẫn đau đớn như ngày nào Có lẽ ở phía bóng tối bao la, vô phương quay về Vẫn còn đó một tia sáng? Rồi ánh sáng ấm áp sẽ lại tràn lan, bao phủ lấy ta Ta cứ mải mê trốn chạy hiện thực Mà quên đi những điều quan trọng Niềm tin còn đó rằng đến một ngày, người sẽ trở lại nơi này Cảm giác còn đó, đôi tay người ấm áp ve vuốt ta Cho đến khi thời gian ngừng trôi Một bàn tay lạnh lẽo như lôi kéo Đưa đẩy ta theo thời gian cứ lặng lờ trôi đi mãi Trong đôi mắt đang nhìn về phía xa xăm Phải chăng có điều gì đang phản chiếu? Phải chăng có điều gì đang phản chiếu? |