CÁNH GIÓ
Em lặng đứng trên ngọn đồi nơi hoàng hôn khuất bóng
Cô đơn đưa mắt nhìn đêm đen giăng khắp lối
Trong thế giới phù du bỗng chốc hóa vô tình
Mộng ước ai lại đong đầy
Khi con người dối trá trong em
Hững hờ ngoảnh mắt quay lưng
Em trở nên ương bướng
Em sẽ bảo vệ cho những điều gì đây?
Em nhận ra rằng, dẫu cho con tim đau nhói của mình
Có che mờ giọt nắng
Em cũng không thể để mất đi cảnh tượng
Của vạn vật đang hiển diện nơi đây
Cuốn theo chiều gió
Chong chóng quay quay
Màu cánh của đôi mình, tan ra hòa thành một
Nó sẽ trở thành dây hẹn ước, nối kết hồn hai ta
Mưa xối xả lạnh căm, anh vẫn còn đứng lại
Nở nụ cười đìu hiu
Trong bàn tay non nớt của em, có một thế giới thật bất lực
Và em không muốn mình lại đánh mất nó thêm l
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com