Một nhả du hành đến từ một hành tinh xa,
trên con tàu khôn gian của mình
Đã qua bao nhiêu năm ánh sáng
Kể từ cái ngày của hành trình ấy bắt đầu
Và người ấy ngừng chiếc tàu không gian
Trên bầu trời của một ngôi làng nhỏ
Chiếc thuền ấy lơ lửng trên không gian
Như một ngôi sao, một ngôi sao lắp lánh
Nhà du hành ấy theo lối dẫn của một luồng ánh sáng
Tới một ngôi nhà có một bà mẹ và người con
Họ nằm trên một chiêc giường
Và ánh sáng màu bạc sáng ngời trên đỉng đầu của cậu bé
Cậu bé có gương mặt thiên thần
Và cả hai đang sợ hãi
Và người lạ cất tiếng nói
Ông bảo rằng "đừng có sợ"
"Ta đến từ một hình tinh rất xa với nơi này
Và ta mang theo một lời nhắn nhủ tới lòai người"
Đột nhiên, một tiếng đàn du dương êm ái b