Giờ đây, anh gấp lại thử xem sao,
Gương mặt em anh đã nhìn thấy mỗi ngày qua
Và quyển sách giáo khoa đầy những lời yêu thương viết nguệch ngoạc
Không thể ngỏ
Nếu ta gắng cười gượng gạo
Về ngày hè ấy, khi ta nháo nhào trốn chạy khỏi nỗi tổn tương
Thì sau lúc đó, những giọt nước mắt lại trào ra
Dù cho, dù cho có tin tưởng
Nhưng dường như có gì đó đang rạn vỡ
Anh viết vào ô cửa sổ ngôi trường trong ánh hoàng hôn cuối ngày
Hai chữ "dây tơ"*
Em đã chờ đợi anh biết bao, biết bao lần không mệt mỏi
Anh nắm lấy tay em, mình cùng vụt chạy đi
Mình đã nhảy vào niềm tin mà không hề do dự
Còn cao hơn bây giờ
Và đã là một bảo vật duy nhất đầy trân trọng
Hai chữ "Tốt nghiệp" sao lại buồn thế này cơ chứ?
Hai chữ "Tốt nghiệp" sao lại thống thiết đ
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com