Đôi cánh gãy nhạt nhoà, em đã dần mỏi mệt với bầu trời xanh ngắt rồi nhỉ?
Cũng đã đến lúc em không cười vì người khác nữa mà nên cười vì chính mình đi thôi
Anh thắp sáng vào bên trong nỗi cô độc cố hữu mà mình sởn gai óc, NGỜI SÁNG
Anh có thể lấp đầy bằng cái gì đây,
Khoảng trống mà ngôn từ không thể lấp đầy(không đủ), đằng sau ngọn đèn chùm hào nhoáng trong buổi tiệc náo nhiệt kia?
Anh cũng chẳng biết nữa
Đôi cánh gãy nhạt nhoà, em đã dần mỏi mệt với bầu trời xanh ngắt rồi nhỉ?
Cũng đã đến lúc em không cười vì người khác nữa mà nên cười vì chính mình đi thôi!
Hãy trách cứ anh, dù rằng nếu em có thể tự do bơi trong giấc mơ
Thì cũng chẳng cần đến bầu trời như thế kia làm gì...
Dù anh không bôi xoá mọi chuyện (còn lại) đến ngày hôm qua đi nữa
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com