Em bỏ lại bức thư như một dấu vết của ra đi
Em nói gặp tôi nơi đó, nơi lần đầu tôi hôn em
Đôi tay trên đầu, em chạm phải dòng nước mắt trên khuôn mặt tôi
Rồi liên tục, thú nhận đây là những gì em có thể mang theo
Tôi tan vỡ
Tôi mệt mỏi
Chẳng còn lại gì để nói
Tôi bật khóc
Em không cho tôi được lựa chọn, em chỉ bước ra đi
Chỉ cần để cô ấy đi, để cô ấy đi
Thật xa vào
Chỉ cần để cô ây, đi
Con tim tôi chẳng thể tự kiểm soát
Quá muộn, (chỉ chút xíu)
Quá xa (chỉ chút thôi)
Em bỏ tôi lại phía sau
Chỉ cần để cô ấy đi
để cô ấy đi
Cô ấy đi
Đi
Tôi nên lấy lại tất cả
Những nụ hôn trao em cùng nước mắt em bỏ lại
Tôi chẳng thể phản ứng lại
Riêng tôi, mình tôi
Làm sao em có thểnói chia tay?