Đó là ngày hai tháng Chín, tôi đã biết em
Bốn năm trước hay nhiều hơn thế, tôi cưỡi một chút ngựa nhỏ, tên cậu là “Sự thật”
Chúng ta không biết đường đi, thế nên đến bây giờ ta mới đến được đây
Tất cả mọi lúc, tôi đều cảm thấy ổn
Tôi giúp đỡ mọi người trong ngăn tim mình
Và tôi phải để toàn bộ điều đó ra đi
Nó đã được lấy đi bởi gió và tuyết
Và cho đến hôm nay, tôi vẫn không biết rằng mình đang chờ đợi
Một cô gái trong một căn nhà nhỏ u buồn
Tôi có thể nhớ lần đầu nhìn thấy em
Em nói rằng nhìn trong ảnh tôi khác quá
Tôi đã cười lớn, và mỉm cười, và đã không nói rằng “Tôi hơi sợ khi ở đây”
Kéo mỏ neo lên và nhìn qua bờ biển
Đó là một biển ngựa trên những con tàu không buồm, không có những chiếc mô tô, không mái ch
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com