Nếu con là con của ta, ta sẽ mang con đi
Ta đã lãng du qua miền thời gian,
trước khi sự lặng câm được sinh ra đó.
Đứa trẻ kia chẳng còn niềm hy vọng,
Thế giới này đã trở nên xấu hơn đi rồi,
Khi mà thời điểm đó chính là hôm nay,
Những cổ máy thốt lên: con người phải làm gì đây?
Chẳng ánh sáng, chỉ bóng đêm đen ngột ngạt,
Thăm thẳm,
Bỏng cháy,
Đớn đau.
Ta mất đi mọi thứ của bản thân mình,
Ta chẳng nhớ chút nào về quá khứ của ta,
Giờ tất cả đã không còn lại gì nữa
Và ta e sợ cuộc chơi đã kết thúc rồi.
Hãy cứu ta, cứu vớt lấy ta,
Hãy mang ta đi, mang ta khỏi thời điểm này
Hãy mang ta về nơi ngôi nhà ta nằm đó.
Nhà ta đâu rồi...
Mái ấm ta đâu rồi...
Nhà ta đâu...
Ôi ngọn cỏ của ta sao chẳng xanh…
Bầu trời của ta sao chẳng xanh…
Con s
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com