Đáng lẽ anh không nên để em ra đi
Chẳng còn nhận ra mình có còn ở mái ấm không nữa
Kể từ cái ngày em cất bước ra đi
Khỏi ngưỡng cửa này
Em như thể nhịp đập trái tim anh vậy
Anh, anh không thể kiểm soát được nữa
Dẫu cho chúng ta không lớn lên cùng nhau
Trong tâm trí anh nào đâu có thể quên được em
Nghĩ về ngày xưa
Khi chúng ta thức khuya trò chuyện
Cùng nhau làm đủ thứ linh tinh
Cười vui và đùa giỡn, ầm ĩ và cãi vã
Anh đoán giờ thì quá muộn rồi, mình anh đang khiêu vũ trong điệu nhẩy này
Chương này đã kết thúc, câu chuyện vẫn tiếp tục
Em yêu à
Anh chẳng thể tin nổi rằng em không còn bên anh
Bởi vì đáng lẽ em đã là người phụ nữ của anh
Mọi thứ anh muốn chỉ là để lòng em được tự do