[ti: Pháo hoa chóng tàn]
[ar: Châu Kiệt Luân]
[al: Vượt thời đại]
Tiếng phồn hoa, xâm nhập vào nhân gian
Giấc mơ lạnh, xoay chuyển cả một đời
Nợ tình duyên, đến giờ đã mấy cuộc
Như em đã mạc nhận
Khô héo đợi chờ mặc sống chết
Đợi một vòng, lại một vòng, vòng quay của thời gian
Tháp Phù đồ đã gẫy mấy tầng
Đứt gãy cả linh hồn ai đó
Nỗi đau vẫn tiếp tục kéo dài
Ngọn đèn tắt, non núi điêu tàn
Để ta sẽ lại đợi, đợi lịch sử đổi thay
Đợi rượu dậy mùi, đợi em đàn một khúc cổ tranh
Mưa mênh mang, cỏ mọc lan chuyện cũ
Anh nghe rằng, em vẫn chỉ một người
Cổng thành hoen mầu, chiếm lấy gốc cây xưa
Trên phiến đá, vẫn một mình chờ đợi
Mưa mênh mang, cỏ mọc lan chuyện cũ
Anh nghe rằng, em vẫn đợi thành xưa
Có tiếng sáo mục đồng
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát