Sườn núi quen thuộc
Nơi ta thường trú ngụ
Chầm chậm gợi nhớ
Tới những điều mình đã khám phá
Ôi những hang động trong suốt tựa pha lê
Mình cởi áo khoác ngoài
Và tôi đóng chiếc giá đỡ
Từ chiếc ghế kim loại cũ
Đến những bức tường, dựng một cầu thang đơn sơ
Để dẫn ta xuống dưới
Nếu em buộc sợi dây
Vào sườn núi dốc
Một bình đựng xăng được trang bị sẵn sàng
Để ta có thể lần mò trong bóng tối
Và ta thấy mình dưới đại dương
Ngập sâu trong nước
Cả hai ta đều đang thở
Nên cả ngày mình cùng nhau ngụp lặn
Và ta bơi xuyên qua màn đêm
Nước trong vắt
Như bầu khí quyển
Khi chúng ta đùa nghịch
Cả hang động bỗng ồn ào huyên náo
Trong ráng chiều
Chúng mình bơi, tay trong tay
Qua biển cát trắng mịn như sa tanh
Em để lại một dải băng
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com