LỜI BÀI HÁT

This old mountain side
Where we used to reside
Is slowly recalling
The things we discovered inside

Oh the crystal caves

We shed both our jackets
And I hammered brackets
From old metal chairs
To the walls, a crude set of stairs

To lead us down

And you tied a rope
To the steepening slope
A jerry rigged harness
So we could descend in the dark

But the tide came in

And we found ourselves in the sea
Deep under water
We both found that we could still breathe
So we spent the day submerged

And we swam the evening away

[Musical break]

The water was clear
Like the pure atmosphere
As we kicked and fluttered
Through caverns all cluttered with age

In the afterglow

We swim hand and hand
Over white satin sand
And you left a ribbon
To honor the pale gibbon moon

But that was years ago

And we never came up for air
Down there
We can go anywhere

The old world was dying
While we took our flying
Like peregrine falcons
Beneath the transparent blue waves

Far below the surf

And we spent the hours
With submarine flowers
I knew I'd remember
That day in November
As we
Felt alive again

Cuz we found ourselves in the sea
Deep underwater
We both found that we could still breathe
So we spent the day submerged
And we swam the evening away
We swam the evening away



Đăng hoặc sửa bản dịch

LỜI DỊCH

Sườn núi quen thuộc
Nơi ta thường trú ngụ
Chầm chậm gợi nhớ
Tới những điều mình đã khám phá

Ôi những hang động trong suốt tựa pha lê

Mình cởi áo khoác ngoài
Và tôi đóng chiếc giá đỡ
Từ chiếc ghế kim loại cũ
Đến những bức tường, dựng một cầu thang đơn sơ

Để dẫn ta xuống dưới

Nếu em buộc sợi dây
Vào sườn núi dốc
Một bình đựng xăng được trang bị sẵn sàng
Để ta có thể lần mò trong bóng tối

Và ta thấy mình dưới đại dương
Ngập sâu trong nước
Cả hai ta đều đang thở
Nên cả ngày mình cùng nhau ngụp lặn

Và ta bơi xuyên qua màn đêm

Nước trong vắt
Như bầu khí quyển
Khi chúng ta đùa nghịch
Cả hang động bỗng ồn ào huyên náo

Trong ráng chiều

Chúng mình bơi, tay trong tay
Qua biển cát trắng mịn như sa tanh
Em để lại một dải băng
Để tỏ lòng tôn kính vầng trăng mờ ảo

Nhưng đó là chuyện của bao năm trước

Và mình chẳng bao giờ trồi lên mặt nước
Dưới này
Mình có thể tới bất cứ nơi đâu

Thế giới già cỗi đang chết dần chết mòn
Khi chúng ta bay lượn khắp nơi
Như những chú chim ưng
Dưới những làn sóng xanh trong suốt

Sâu thật sâu dưới những cơn sóng vỗ

Và mình tận hưởng hàng giờ
Với những bông hoa dưới mặt biển
Tôi nghĩ mình sẽ mãi nhớ
Một ngày vào tháng Mười Một
Khi mình...
Lại có cảm giác được tồn tại

Bởi ta thấy mình dưới đại dương
Ngập sâu trong nước
Cả hai ta đều đang thở
Nên cả ngày mình cùng nhau ngụp lặn
Và mình bơi xuyên qua màn đêm
Mình bơi xuyên qua màn đêm

Cảm nhận của bạn

Đăng nhập để đăng cảm nhận

Cảm nhận của thành viên | Xem hết

Xem hết các bình luận