Có nhiều mây
Bầu trời xám, trắng và có nhiều mây
Thỉnh thoảng tôi nghĩ mây rớt xuống tôi
Vì nó phải đi quãng đường dài trăm dặm rồi
Tôi là một đứa trẻ nghịch ngợm
Dùng ngón tay vẽ nên nụ cười
Tôi rời chỗ bóng tối ra đường và ngồi chờ đợi
Có nhiều mây
Những suy nghĩ vẩn vơ và mờ mịt
Không biên giới và không ranh giới
Vang dội và dần lớn tiếng hơn
Từ Tolstoy đến nàng tiên nữ
Xuống Berkeley đến Carmel
Đút túi vài bức tranh và có nhiều thời gian rảnh rỗi
Này ánh mặt trời
Lâu lắm rồi tôi không nhìn thấy
Không cho tôi thấy khuôn mặt bạn và thay đổi suy nghĩ của tôi
Những đám mây này dính với bầu trời
Như lơ lửng một câu hỏi vì sao
Chúng cứ nấn ná mãi ở đó đến cuối đời
Chúng không biết là sẽ đi đâu như bạn tôi và tôi cũng vậy
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com