Em lớn tiếng gọi tên anh trong sân
Miếng pha lê em giữ như một người bạn cũ
Những dây nho leo trên những bức tường
Cơn gió cũng như nín thở
Nhưng câu trả lời em chờ đợi đã chẳng bao giờ đến...
Tên anh, chúng đã nói lên
sự nguyền rủa bên thế giới bên kia
Nhà nhà xung đột cãi vã với những miệng lưỡi độc địa
Và khi xuyên qua màn đêm của sự mù quáng,
cay nghiệt,thù hận,
Phá vỡ đi ánh sáng lung linh huyền ảo của đôi tình nhân nghiệp chướng...
Những bức tường ngăn cách giữa chúng mình
Hàng dặm chia rẽ chúng mình
Còn trong đôi tim,chúng mình cùng san sẻ giấc mơ...
Cảm xúc thật mãnh liệt
Chúng mình cần phải tiếp tục sống
Trong thế giới màu nhiệm của đôi mình...
Định mệnh gọi chúng như một áng thơ
Chúng hòa theo điệu nhảy đến khi bản nhạc kết th
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com