Suốt ngày dài ta say ngủ, khi đêm lạnh ta than khóc!
Ôi Thần Chết, hãy đến gần ta!
Trở thành người dành cho ta, trở thành người, người ở lại.
Những dòng sông của ta, đã giá băng, và lựa chọn lầm lạc.
Cùng bóng tối, xung quanh ta, khiến tâm hồn ta tuyệt vọng.
Ôi Thần Chết, hãy đến gần ta,
Và ở đây, bên ta. Nghe tiếng than khóc lặng lẽ của ta
Trong sầu muộn, ta giấu kín, trên thánh giá, ta chịu đóng đinh
Và vết thương nhức nhối, phủ vây ta, tê liệt thế giới của ta
Thế giới lạnh giá của ta...
Trong kiếp người, ta đã thất bại, trong nhiều năm, ta đã than vãn.
Hóa đá với thời gian ...
Bỏ lại phía sau ...
Tột cùng đau khổ, là tất cả những gì ta tìm được...
Tột cùng đau khổ, là tất cả!