Nơi đó chẳng có sự khoan dung dành cho tôi
Chẳng còn khóc thầm để chìm vào giấc ngủ
Không có sự khoan dung dành cho tôi
Những cơn ác mộng trở thành mong ước
Không có sự thương hại dành cho tôi
Chào buổi sáng đời thực
Liệu tôi có thức dậy? Chúng ta chẳng thế nào biết
Tôi đã trễ hẹn với định mệnh của mình
Hãy để tôi ra đi
Hãy để tôi ra đi
Các người cần phải để tôi ra đi
Dù đúng hay sai
Hãy để tôi ra đi
Tôi bước trên con đường của mình
Hãy đê tôi bắt đầu
Mẹ tôi yêu thương tôi hơn cả tôi yêu chính mình
Bà nói Cha cũng giống như con vậy
Mắc kẹt trong vòng tròn tội lỗi
Hỡi môn đồ trẻ tuổi của Chúa trời
Hãy ra lời phán xét nếu hắn quẳng cuốn sách vào mặt tôi
Cứ coi đó là quyển kinh thánh đi
Tự gọi mình là vua
Vì chẳng còn tước hiệu
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com