Kiếp Trầm Luân Độc Bước Chốn Dương Trần
Tình yêu đã mất nhưng có bao giờ quên
Ngày rồi lại ngày ta nhắc bản thân mình nhớ
Ta cứ đi và bao lần ta thấy
Lá mùa thu hóa thành bông tuyết
Hoa trên cành tan thành khói bụi
Song lòng ta vẫn hứa
Rồi họ cũng phải chịu đớn đau
Ngày ta gánh lấy lời nguyền
Ngày họ mang cô đi xa, để ta xót xa chờ cái chết
Kể từ dạo ấy biết bao lần
Ta nhìn bao vẻ đẹp tàn thành tro
Những mặt hồ xanh đóng băng trắng xóa
Song lòng ta vẫn thề
Rồi mối thù này ta sẽ trả
Ta bước lang thang giữa hai thế giới
Không một ai nhìn thấy được ta
Chỉ thấy sau lưng từng hơi thở lạnh
Linh hồn lạc lối tội lỗi nào ai chuộc
Ta mang kiếp trầm luân bước chốn dương trần
Song lòng ta vẫn thề
Giấc mộng vĩnh hằng ta sẽ mang họ vào theo
Để sa
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com