Tuyết dưới chân du mục, băng đóng tảng trên đất
Ta lang thang ra Bắc trong cơn bão lạnh căm
Cây cối của màn đêm tĩnh mịch muốn ta đi mãi chẳng chốn dừng chân
Bên nhau ta sẽ như là người cha và đứa con trai.
Một kẻ với những khu rừng, đứa con trai của núi rừng, cái tên từ trong quá khứ
Bình an từ trong lòng... sự thinh lặng của mùa đông, có lẽ kéo dài mãi mãi...
Đám mây trên bầu trời u ám biết ta là một kẻ với màn đêm
Ta có thể cần gì từ thế giới xa xôi?
Gió thổi qua mái đầu, máu con gấu tuôn ra
Ngoài đó trời lạnh giá song ta nào thấy lạnh.
Một kẻ với những khu rừng, đứa con trai của núi rừng, cái tên từ quá khứ
Bình an trong cõi lòng... sự thinh lặng của mùa đông, có lẽ kéo dài mãi mãi.
Bắc đèn soi sáng theo đường mòn ta đi
Một thời lang lang cùng
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com