Ta là kẻ mi chẳng bao giờ thấy, lúc đêm khuya thanh vắng
Lén nhìn vào cửa sổ, đứng ở ngoài tầm mắt của mi
Rồi mi đi ngủ, khóa kín cửa lại, đừng nhìn vào gương
Nếu ta ở đằng sau mi thì sao nhỉ?
Ta đang cười như một tên sát nhân
Ta gõ cửa nhà của mi đấy, khi mi chỉ có môt mình
Ta cào xé bằng vuốt của thây ma, trong vùng lờ mờ sáng của mi
Cắt tiết, bắt lấy hơi thở của mi, máu chảy thành sông
Điều cuối cùng mà mi nhìn thấy trước khi chết
Đó là nụ cười như một kẻ sát nhân
Những kẻ giết người trong ngôi nhà
Những kẻ giết người trong sân
Mỉm cười, mỉm cười, mỉm cười
Những kẻ giết người bọn chúng thật tàn ác
Đang cười với những đứa trẻ của mi
Đang cười với mẹ của mi
Đang cười với những thú cưng của mi
Chúng biết mi đến từ đâu