Chúng ta ngồi bên nhau trên ngọn đồi thoảng hơi gió nhẹ.
Như bài hát ru trong buổi chiều hoàng hôn.
Những ký ức không đếm được của nước mắt và nụ cười trong những ngày đó.
Trở thành dấu vết của quá khứ trong tâm hồn chúng ta.
Rồi chiến tranh đột ngột ập đến.
Người duy nhất đã cho tôi ánh sáng...
Chính là bạn, chính là bạn, chính là bạn...
Chúng ta hãy cầm tay và cùng nhau bước chung con đường.
Chính là bạn, chính là bạn, chính là bạn...
Tôi sẽ không bao giờ quên bạn cho đến khi ta gặp lại nhau.
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com