Bốn Bề Thánh Đường
Ở từ nơi này ta biết đi đâu?
Biết tự bao giờ lời kia không thành tiếng.
Gánh sầu nặng vai ta mang qua mưa phùn mùa hạ.
Người tiễn đưa lặng lẽ, lặng thinh giọt ngắn giọt dài,
Song lòng ta chỉ hư không, rào quanh chỉ bốn bề tường.
"Và nến lung linh trên bốn bề thánh đường
Xua ánh lập lòe dưới mắt thánh trên cao,
Mắt người dõi theo bạn, và lời nghẹn ngào cho bao kẻ đi xa.
Giữa cơn tang tóc bạn một mình, chỉ có một mình."
Sự lặng thinh này nói lên triệu ngôn từ,
Những lời ủi an sao hờ hững.
Tôi chỉ ước cho một giọt lệ lăn dài,
Nhưng đã muộn màng với trái tim tôi.
Cõi nào dung thân khi sầu thương hóa hận.
Ở từ nơi này tôi biết đi đâu?
Thiên thần hộ mệnh lẳng lặng kề bên,
Chậm chầm quay lưng, vì âm ti lộ diện.
Bước đến huyệt sâu một bư
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát