Tôi chưa bao giờ thấy tỉnh táo thế này suốt bao năm qua
Tôi quá bận với việc tự lau khô nước mắt
Để cảm thấy ánh nắng trên da thịt mình
Tự nhốt mình trong chính cái lồng của riêng tôi
Đầy trong nỗi tức giận đầy đắng cay
Tôi không thể nhìn thấy nhà tù đang giam cầm mình
Tôi vượt qua lằn ranh một mình
Để tìm sự thật mà tôi chưa bao giờ biết
Sự thật đã ở đây suốt bao lâu
Người duy nhất không thấy gì chính là tôi
Tôi đã chờ đợi sự thức giấc này rất lâu, rất lâu rồi
Tôi đã có một ánh sáng le lói trong mình
Và giờ tôi đứng vững chỉ vì một điều
Đó là tình yêu của em, của em
Nó biến mọi chuyện trở nên ổn thỏa
Tôi đã từng chết dần
Đây như ngày đầu tiên tôi có được sự sống vậy
Thổi ngang qua tôi như cơn gió mùa hạ
Xoa dịu tâm hồn rạn vỡ củ
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com