Tôi thấy vầng dương dần tàn trên trời xanh.
Tôi nghe gió buông tiếng dài than thở.
Và khi những bông tuyết phủ trắng lưng
Những đồng đội ngã xuống.
Cũng là lúc tôi lần cuối giã từ.
Màn đêm đang buông.
Ngày dài rồi cũng dứt.
Con đường quen, như gọi tôi về.
Bịn rịn mãi rồi cũng phải ra đi.
Băng qua núi đồi, luồn dưới rừng cây mát.
Sải bước qua những vùng đất không ánh mặt trời.
Rồi nương dòng suối bạc xuôi bể khơi.
Mây phủ trên đầu, sao sáng ấp ôm tôi.
Tuyết ngập gót giày, những sớm đông giá buốt.
Thế rồi, tôi cũng đang từng bước trở lại cố hương.
Nhớ xưa, dù chẳng biết tận cùng con đường là nơi nao.
Cùng nhau, ta cũng đi hết chuyến.
Nhưng có cuộc hành trình nào kéo dài vô tận?
Rồi cũng đến lúc nói tiếng chia tay.
Đi khắp chốn, thấy đủ thương đau.
N
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com