[ti: Đồng thoại]
[ar: Quang Lương]
[al: Đồng thoại]
Anh không nhớ bao lâu
Đã không nghe tiếng em
Vẫn thường kể với anh
Câu chuyện em thích nhất
Anh đã nghĩ rất lâu
Và bắt đầu hỗn loạn
Có phải là anh đã
Làm sai một điều gì?
Em vừa khóc và nói
Nhưng câu chuyện cổ tích
Đều là lừa dối cả
Anh chẳng thể nào là
Chàng hoàng tử của em
Có lẽ em không hiểu
Ngày em nói yêu anh
Là bầu trời của anh
Các ngôi sao đều sáng
Anh nguyện thành thiên sứ
Trong câu truyện cổ tích
Mà em yêu thích nhất
Đôi tay anh dang rộng
Biến thành một đôi cánh
Để bảo vệ cho em
Em phải biết tin tưởng
Tin tưởng vào chúng ta
Sẽ giống chuyện cổ tích
Hạnh phúc và vui vẻ
Luôn là kết thúc đẹp