Cuộc sống rồi sẽ phai tàn
Trôi qua chầm chậm càng ngày càng xa
Lạc lõng trong chính thân ta
Người người vật vật có là nghĩa chi
Sống tiếp chẳng thiết tha gì
Trao tặng cũng chẳng có gì mà trao
Với tôi, không còn điều nào
Chỉ cần kết thúc để vào tự do
Mọi sự thay đổi ít nhiều
Trong tôi bỗng thiếu một điều gì chăng
Lạc rồi, hư ảo khăng khăng
Địa ngục cảm xúc chắc rằng gục thôi
Trống rỗng bao phủ lấy tôi
Thân xác, tâm trí rối bời bi thương
Bóng tối nuốt chửng ánh dương
Tôi là tôi đó, Người giờ đã xa
Chỉ có tôi, cứu được tôi
Nhưng giờ đã trễ mất rồi còn đâu
Không nghĩ được tại vì sao
Mà tôi phải cố? Để mà làm chi!
Ngày hôm qua như thể chưa bao giờ tồn tại
Cái chết nồng nhiệt chào đón, giờ tôi chỉ cần nói lời từ biệt mà thôi
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com