Khi tôi đi xuyên qua thung lũng chết chóc (1)
Tôi nhìn đời mình và nhận ra chẳng còn lại gì
Vì tôi đã bùng nổ và ngạo cười lâu đến nỗi
Ngay cả mẹ tôi cũng nghĩ là tôi mất trí rồi
Nhưng tôi không bao giờ tức giận với ai mà không đáng
Bị đối xử như rác, bạn biết điều đó chưa nghe tới bao giờ
Tốt hơn là bạn coi chừng cách nói chuyện và nơi đi đứng
Hoặc là bạn và người thân sẽ bị thủ tiêu (2)
Thật ghét cư xử quá lố nhưng tôi phải nhảy cẫng lên
Lúc họ ho lên là tôi thấy mình giữa làn khói thuốc súng, đồ ngu
Tôi là một tay anh chị mà mấy đứa ở nhà khóai được vầy lắm
Quỳ gối giữa đêm tối
(Tôi) Nguyện cầu trong ánh đèn đường
Trải qua hầu hết cuộc đời của họ
Sống trong Thiên đường của giới Giang hồ
[x2]
Tiếp tục trải qua hầu hết
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com