Khi em say mèm và kể cả khi từng hơi thở tôi trở nên buốt giá
Anh thì thầm tự nhủ với chính mình trong màn đêm tối ấy
Ôi niềm tin
Ôi số phận
Ôi tình yêu
Anh ko thể nào ngăn những giọt nước mắt tuôn rơi
Ôi niềm tin
Ôi số phận
Ôi tình yêu
Anh ko thể nào ngăn dòng chảy thời gian ngừng lại
Bỏ lại phía sau 1 thiên đàng đã trôi vào dĩ vãng
Vẫn cứ giấu đi đôi cánh đã rách tươm
Bỏ qua lời đếm xỉa về phía những con phố đêm
Em bước từng bước thật thận trọng trong nỗi niềm xa lạ ấy
Dưới ánh đèn Nê-ông sáng chói
Đột nhiên những mảng tối của đời em ập đến
Vẫn biết rằng chẳng có ai hết
Cơn đói từ trong trái tim em đọng ứ trong cổ họng
1 thành phố lụi tàn
Những vết xẹo lan rộng trong lòng bàn tay em
Đây là thánh địa Mecca mục nát
Tình yêu Đóng lại Xem toàn bộ bài hát