Em thật quá lặng yên
Anh chẳng thể nhìn thấu suy nghĩ của em
1 tấm kính bằng lòng bàn tay vỡ tan
Em đang ôm lấy 1 cách quý báu
“Anh chẳng thể vui cười”
Với em, người luôn nói thầm thì với cái đầu cúi xuống
“Anh có thể cười 1 cách vụng về”
Vụng về như khi anh nói
Hai kẻ gặp gỡ lần đầu trong đêm
Sau khi cơn mưa rơi, và trước khi bông hoa màu hồng nở rộ
Cho đến phút cuối, em không để anh hiểu thấu tất cả
Đoá hoa màu hồng kia sẽ nhuốm màu xanh.
Chẳng có thiên duyên tiền định
1 nỗi đau dai dẳng và ray rứt mãi không nguôi
Mọi thứ chẳng thể bất diệt rồi ai cũng phải chờ đợi cái chết
Chẳng thể che giấu nỗi ưu phiền và lo âu
Nhân dịp sinh nhật em
Anh gửi đến em 1 chiếc đồng hồ xinh xắn
1 chút hơi ngượng ngùng
"Em thật vui”, em đã nói thế đ
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com