Và ánh trăng có lẽ sẽ vươn lên
Đưa tôi vào vòng tay của đêm dài
Chúng ta đây, trầm trong nỗi thống khổ
Lặn chìm giữa chốn u u minh minh
Ở nơi đây, chẳng có sự che chở
Không lối thoát từ trái tim chúng ta
Bị bện chặt trong vòng tay bi thương
Tôi sợ hãi và nuốt lệ lên đường
Khi bóng đêm đổ tràn
Và mặt trời ăn sâu vào chúng ta...
Chỉ hi vọng lặng câm là còn lại
Và nỗi đau thương giày vò
Lớn lên trong vực thẳm tôi đã rơi
Ô, tôi bỏ xác thân tôi...
Bỏ đi!
Xa lắm!
Đến nơi mờ ảo sương khói này
Trái tim phản chiếu màn đêm...
Hỡi ánh trăng lừ đừ
Ta đắm mình trong ngươi
Có lẽ sắc đẹp người
Sẽ hiển hiện trong ta
Gió lặng câm, nói cùng ta
Những bài ca cô độc và vui sướng...
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com