Lạc lõng!
Bị tóm gọn bởi nụ cười của vầng trăng!
Lang thang tìm lối đi qua nơi vô định,
Mường tượng lại đâu là mái ấm gia đình,
Bị cưỡng đoạt bởi cái lạnh của
Nỗi hiu quạnh mà tôi rất căm ghét,
Lòng cứ nhói đau khi tôi chẳng khi nao thanh thản...Tôi sợ hãi!
Giọng nói thì thầm gọi tên tôi,
Đuổi theo giấc mộng nghe sao quá hão huyền...
Cái giếng đen ngòm sau cánh cổng chẳng mấy chốc sẽ thay đổi định mệnh của tôi
Sương giá...thấm sâu vào vết thương của tôi,
Giếng đen...phản chiếu ánh trăng soi!
Ánh sáng lung linh của vầng trăng, sao quá xanh xao!
Để cho trực tiếp nhìn thẳng vào khuôn mặt kia
Dẫn lối tôi vào vẻ phong trần bất tận
Không như vầng thái dương, người anh rực rỡ của cô ta!!!
Thái dương...kẻ không cho tôi nhìn vào mặt hắn ta,
Ánh sáng chói chang mù lòa,
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com