LỜI BÀI HÁT
Once I was seven years old my mama told me,
Go make yourself some friends or you'll be lonely
Once I was seven years old
It was a big, big world but we thought we were bigger
Pushing each other to the limits, we were learning quicker
By eleven smoking herb and drinking burning liquor
Never rich so we were out to make that steady figure
Once I was eleven years old my daddy told me,
Go get yourself a wife or you'll be lonely
Once I was eleven years old
I always had that dream like my daddy before me
So I started writing songs, I started writing stories
Something about that glory just always seemed to bore me
‘Cause only those I really love will ever really know me
Once I was twenty years old my story got told
Before the morning sun when life was lonely
Once I was twenty years old
I only see my goals I don't believe in failure
‘Cause I know the smallest voices they can make it major
I got my boys with me, at least those in favor
And if we don't meet before I leave I hope I'll see you later
Once I was twenty years old my story got told
I was writing 'bout everything I saw before me
Once I was twenty years old
Soon we'll be thirty years old, our songs have been sold
We've traveled around the world and we're still roaming
Soon we'll be thirty years old
I'm still learning about life, my woman brought children for me
So I can sing them all my songs and I can tell them stories
Most of my boys are with me, some are still out seeking glory
And some I had to leave behind, my brother I'm still sorry
Soon I'll be sixty years old, my daddy got sixty-one
Remember life and then your life becomes a better one
I made a man so happy when I wrote a letter once
I hope my children come and visit once or twice a month
Soon I'll be sixty years old, will I think the world is cold
Or will I have a lot of children who can warm me
Soon I'll be sixty years old
Once I was seven years old my mama told me,
Go make yourself some friends or you'll be lonely
Once I was seven years old
LỜI DỊCH
Hãy đi kiếm bạn mà chơi không thì con sẽ tự kỉ đấy
Khi ấy tôi mới lên bảy thôi
Thế giới khi ấy rộng lớn lắm nhưng ta nghĩ mình còn vĩ đại hơn
Ép nhau vượt qua những giới hạn, chúng ta học hỏi rất nhanh
Lên mười một là đã biết xài thuốc và uống rượu
Chẳng thể trở thành kẻ giàu có nên ta cứ sống vậy thôi
Khi tôi lên mười một bố nói với tôi rằng
Đi kiếm vợ đi không đời con sẽ cô độc lắm đấy
Khi ấy tôi mới lên mười một thôi
Tôi luôn có những ước ao giống cha tôi trước đây
Thế nên tôi bắt đầu viết nhạc và sáng tác truyện
Ánh hào quang ấy luôn khiến tôi buồn phiền
Vì chỉ những người tôi thực sự yêu quý mới thấu hiểu tôi
Tôi chỉ thấy những mục tiêu của cuộc đời, chẳng tin mình thất bại
Vì tôi biết chỉ một giọng hát thôi cũng có thể nổi tiếng được
Tôi lập ban nhạc, những người bạn chí cốt
Và nếu không gặp nhau thì tôi mong sẽ gặp các bạn tôi sau này
Khi tôi hai mươi câu chuyện của cuộc đời tôi
Là những tháng ngày đen tối khi tôi thực sự đơn độc
Khi ấy tôi hai mươi tuổi
Chúng sẽ sớm được ba mươi tuổi, bán được vài ca khúc
Ta chu du khắp thế giới và vẫn lang thang trên hè phố
Sẽ sớm thôi khi ta ba mươi
Tôi vẫn đang học hỏi từ cuộc sống này, vợ tôi sinh cho tôi mấy đứa con
Để tôi có thể hát cho chúng nghe và kể chuyện cho chúng
Bạn bè vẫn bên tôi, vài người vẫn tìm kiếm ánh hào quang
Và có vài người bạn tôi đã quên mất, tôi thành thật xin lỗi
Sẽ sớm tới ngày tôi sáu mươi tuổi, bố tôi năm nay cũng sáu mốt rồi
Hãy ghi nhớ về cuộc đời này và rồi cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn
Chỉ cần viết thư một lần thôi cũng khiến bố tôi hạnh phúc rồi
Tôi mong sau này mấy đứa con tôi sẽ thăm tôi một đôi lần trong tháng
Sẽ sớm tới ngày tôi sáu mươi tuổi, liệu tôi có nghĩ thế giới này quá lạnh lẽo
Hay tôi sẽ có rất nhiều con cháu quây quần ở bên
Sẽ sớm tới ngày tôi sáu mươi tuổi
Khi tôi lên bảy mẹ nói với tôi rằng
Hãy đi kiếm bạn mà chơi không thì con sẽ bị tự kỉ đấy
Khi ấy tôi mới lên bảy thôi