Contemplation - Aeveron
Artist: Aeveron
Country: Germany
Album: Existential dead end
Year: 2008
Genre: Melodic Death/Black Metal
LỜI BÀI HÁT
CONTEMPLATION
Slumbering in the silence that gave birth to me,
I lay there contemplating the hidden secrets of life.
The weakness that for so many years made my life to a living hell
had at length defeated my very will to continue an existence I despised right from the start.
No god there to save me; was there ever one?
Reflecting on this I slowly raised my head from the pillow I had rested on.
Shadows danced on the walls, laughing at me with their hellish grins.
My weary eyes followed their grotesque movements across the grey ceiling.
Desperation pervaded the dusk-filled room.
An air of depravity joined the gloom that surrounded my cadaver-like body.
It must have been a wondrous sight for you to behold my emaciated frame in
the grief-stricken chamber that witnessed the unholy hour of my birth.
It must have been a wondrous sight for you to behold my emaciated frame in
the grief-stricken chamber that witnessed the unholy hour of my birth.
There I lay in the depressing and pale grey.
At this instant my soul was grasped by despair.
A sense or aim in this life I could no longer see.
Would a bullet in the head forever set me free??
No god there to save me; was there ever one?!!!
A sense or aim in this life I could no longer see.
Would a bullet in the head forever, forever.....
LỜI DỊCH
Giấc ngủ thiu thiu trong yên lặng đã ban cho tôi sự sống,
Tôi nằm đây lặng lẽ ngắm nhìn những bí mật bị chôn giấu của cuộc đời.
Con tim yếu đuối qua bao nhiêu năm khiến tôi phải sống nơi địa ngục trần gian
Cuối cùng cũng đánh bại một ý chí mạnh mẽ cho ước mộng sống còn mà ngay từ đầu tôi đã thẳng thừng coi khinh.
Không một vị thần nào cứu vớt cuộc đời tôi; chẳng phải ở đây luôn có một vị thần sao?
Ngẫm nghĩ về điều đó tôi chầm chậm nhấc đầu lên khỏi chiếc gối mà tôi đã từng nằm.
Những cái bóng nô đùa nhảy nhót trên bức tường, chúng cười vào mặt tôi bằng những nụ cười toe toét kinh tởm.
Đôi mắt rã rời của tôi dõi theo những hành động kỳ quặc khi chúng băng qua tấm trần nhà xám xịt.
Nỗi tuyệt vọng tràn ngập trong căn phòng phủ đầy bụi bặm.
Một bầu không khí suy đồi hoà chung vào cơn u sầu quấn lấy tấm thân như thây ma của tôi.
Đó chắc hẳn là một cảnh tượng lạ lùng khi bạn ngắm nhìn con người tiều tụy của tôi trong căn buồng u sầu ảm đạm, nơi đã chứng kiến giây phút vẩn đục lúc tôi chào đời.
Đó chắc hẳn là một cảnh tượng lạ lùng khi bạn ngắm nhìn con người tiều tụy của tôi trong căn buồng u sầu ảm đạm, nơi đã chứng kiến giây phút vẩn đục lúc tôi chào đời.
Tôi nằm đây trong cơn chán nản đau buồn và xanh xám nhợt nhạt.
Trong chốc lát linh hồn tôi đã bị tóm chặt bởi bao nỗi tuyệt vọng.
Một cảm giác, một mục tiêu, tôi đã không còn nhìn thấy nữa trong cuộc đời này.
Một viên đạn, cho vào đầu, có phải sẽ cho tôi tự do đến suốt đời??
Không một vị thần nào cứu vớt cuộc đời tôi; chẳng phải ở đây luôn có một vị thần sao?!!!
Một viên đạn, cho vào đầu có phải sẽ mãi mãi, mãi mãi......