Sadly one Sunday, I waited and waited With flowers in my arms, for the grief I'd created I waited 'til dreams like my heart were all broken The flowers were all dead and the words were unspoken The grief that I knew was beyond all consoling The beat of my heart was a bell that was tolling Saddest of Sundays Then came the Sunday when you came to find me They brought me to church and I left you behind me My eyes would not see what I wanted to love me The earth and the flowers of the lover above me The bell tolled for me and the wind whispered 'never' But you I have loved and I bless you forever Last of all Sundays | Một ngày chủ nhật buồn, tôi đã đợi và cứ đợi Với bó hoa trên đôi tay, cho nỗi đau buồn mà tôi đã tạo ra Tôi đợi đến khi giấc mơ tan vỡ Những đóa hoa dần héo và mọi thứ như câm lặng Nỗi đau buồn ấy dường như tôi biết rằng nó đang an ủi tôi Tim tôi đập giống như chuông khi rung lên Một ngày chủ nhật buồn thảm nhất Cho đến ngày chủ nhật đó, ngày mà em tìm ra tôi Họ đưa tôi vào nhà thờ và tôi đã bỏ em lại sau lưng tôi Đôi mắt tôi sẽ không nhìn thấy những gì tôi đã muốn yêu tôi Cả thế giới và đóa hoa của mối tình đang luẩn quẩn quanh tôi Chuông đã rung và cơn gió thoảng qua đã thì thầm \"không bao giờ\" Nhưng với em tôi như có được tình yêu và tôi sẽ làm cho em hạnh phúc mãi mãi Ngày chủ nhật cuối cùng |