As I draw up my breath And silver fills my eyes I kiss her still For she will never rise On my weak body Lays her dying hand Through those meadows of Heaven Where we ran Like a thief in the night The wind blows so light It wars with my tears That won't dry for many years Loves golden arrow At her should have fled And not Deaths ebon dart To strike her dead | Thiên Thần Bị Thương Khi ta có gắng trút những hơi thở cuối cùng Và ành sáng bạc tràn đầy trong mắt ta Ta vẫn hôn em Cho dù em không bao giờ đứng dậy nổi nữa Em đặt bàn tay mệt mỏi Lên trên cơ thể yếu đuối này Băng qua những đồng cỏ của thiên đường Nơi ta và em chạy đến Giống như những kẻ cắp trong đêm Những làn gió nhẹ nhàng thổi qua đây Nó tranh đấu với những giọt lệ của ta Những giọt lệ sẽ không khô trong nhiều năm nữa Loves golden arrow At her should have fled And not Deaths ebon dart To strike her dead |