A Sombre Dance - Chapter I The feeble leafs decline, Enshrined in downing deep The mourn abandoned plains, Laid down in sombre sleep Misty shades engulf the sky Like past, worn memories The bird's song fills the whispering breeze With autumns melody The lunar pale grim shape At evening's sight renews It's silented wail relieves Repressed thoughts anew I hear the lonesome choir Of fortunes past my way Disdained in fiery weeps Throughout my every day These skies I hail and treasure thee, Most pleasant misery Not pittes thorn I shelter thine Mysterious harmony Draw on most pleasant night Shade my lorn exposed sight For my grief's when shadows told Shall be eased in mist enfold Why should the foolish's hope Thy unborn passioned cry Exhaust unheard Beneath this pleasent sky? For if the dusking day declined Could delight be far behind? | Chương I Trong mỏng manh nảy sinh tàn lụi Điều bí mật chôn vùi tận bên trong Niềm đau thương khóc than bị bỏ quên Bài thơ viết trong giấc mơ ủ rũ. Bầu trời kia chìm trong sương ban tối Như quá khứ như kí ức in sâu Bài ca cánh chim át ca thán thì thầm Cùng mùa thu tấu lên điệu nhạc Mặt trăng gầy phủ hồn ma dữ tợn Trong cảnh chiều đang buông xuống nơi nơi Những tiếng rền nguôi lại lặng thinh Đàn áp những nghĩ suy kia lần nữa Nghe đâu đây tiếng đàn chim đơn độc Về cuộc đời giàu có đã qua lâu Lời khinh bỉ trong lửa khóc than Vẫn trong tôi này qua ngày khác Cõi thiên đường kia ta giữ gìn và réo gọi Cảnh nghèo hèn mà êm ấm kia Không gai sắc trong ngươi để cho ta trú ngụ Sự hài hoà khó giải thích xiết bao Chỉ lối cho những đêm vui vẻ Phủ đêm mù cái nhìn trần trụi cô độc của tôi Cho nỗi đau khi màn đêm kể chuyện Sống thanh thản trong sương mù bao quanh Vì sao lại khẩn cầu những hy vọng xuẩn ngốc Để tương lai ngươi sinh ra chịu đau khổ khóc than Trống rỗng lặng câm Dưới bầu trời êm dịu? Cho ngày tối tăm nếu nó đã suy tàn Sao có thể mãi vui thú sống những ngày đã qua? |