No Ceiling (OST Into The Wild) - Eddie Vedder
Tớ thích những cảnh quay. Không sắc nét và sống động như hình ảnh quảng cáo, nhưng những thước phim của Into The Wild đã khiến tớ choáng ngợp. Dường như tớ đang đứng giữa biển khơi bao la, cảm nhận từng đợt sóng tấp vào người mạnh mẽ. Tớ hiên ngang trên đỉnh núi, ngước nhìn bầu trời cao xanh thẳm, lòng ngập tràn cảm giác tự do. Tớ cảm giác phấn khích và đầy thử thách như chính tớ đang vật lộn với từng cơn sóng dữ, chèo thuyền vươt thác. Tất cả những hình ảnh đó, rồi cả cánh đồng lúa mì vàng ươm, những con đường bụi mù hay những rừng cây, đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên hoang sơ mà kì vĩ, khiến cho bất kì ai khi đứng trước nó cũng sẽ thấy choáng ngợp và thấy bản thân mình thật nhỏ bé.
Tớ thích những giai điệu nhạc trải dài suốt bộ phim. Những điệu nhạc ngân nga, tiết tấu chậm vừa giống như tiết tấu của phim, như bước chân trên đường của Alex đang bước vào thiên nhiên. Ban đầu, cái tiết tấu đó khiến cho tớ cảm thấy phim có phần lê rê, mà hình như thế thật, để xem được hết phim này có lẽ phải có một chút kiên nhẫn. Nhưng sau cùng, những giai điệu ấy thật sự phù hợp với nội dung phim, và giúp người xem cảm nhận sâu sắc hơn những gì mà bộ phim truyền tải.
Tớ thích diễn xuất của Emile Hirsch. Đây là một vai diễn không đơn giản, nhưng Emile Hirsch đã thành công. Alex là một con người đầy tình cảm. Ở anh, tình yêu với con người với cuộc sống và với thiên nhiên quá lớn, khiến cho anh không thể chịu đựng và chấp nhận những tổn thương mà xã hội đã gây ra cho mình, khiến cho anh không cam chịu sống một cuộc sống giả tạo và vô nghĩa. Alex khao khát sống. Khao khát tự do. Và anh khao khát được yêu. Với ý nghĩa đầy đủ nhất của những từ đó.
Và trên tất cả, tớ đã tìm thấy những thông điệp đầy ý nghĩa ở bộ phim. Có thể đó là những điều tớ đã cảm nhận từ lâu hoặc đã đọc ở đâu đó, nhưng Into The Wild đã diễn đạt lại nó theo một cách rất riêng.
- Chúng ta đang sống giữa những sự giả tạo vô nghĩa. Mỗi người đều đang đeo một chiếc mặt nạ, lừa mị người khác và tự lừa mị chính mình. Tớ rất thích cái cảnh Alex và Wayne ngồi uống bia trong quán, cả 2 cùng hét lớn “Society! Society!” Alex cảm thấy sợ hãi và mất niềm tin đối với xã hội loài người, cái xã hội mà người ta bị ràng buộc với nhau và với cuộc sống bởi những điều không có thật, bởi những mục đích thực dụng vô nghĩa và bởi cái ham muốn vật chất tầm thường phù phiếm.
- Sự ảnh hưởng của gia đình lên suy nghĩ và cách nhìn của một cá nhân. Vốn dĩ bất kì chúng ta ai cũng lờ mờ có những cảm nhận và suy nghĩ trên, khác nhau là về mức độ. Chúng ta vẫn chịu đựng và chấp nhận được những điều đó. Nhưng Alex thì khác. Sự khác biệt ấy một phần đến từ tính cách của Alex và sự dư giả về mặt vật chất của anh ấy, nhưng phần lớn đến từ gia đình của anh. Chính gia đình đã khiến anh hoàn toàn đánh mất niềm tin vào con người cũng như ý nghĩa của cuộc sống hiện tại. Alex đã lớn lên trong sự giả tạo và lừa dối, chính vì thế anh cảm thấy cả xã hội bên ngoài cũng giống như thế. Và anh quyết định lên đường “into the wild”, tìm về với thiên nhiên nguyên sơ và hoang dã, nơi không có những vỏ bọc đẹp đẽ, những sự an toàn giả tạo và những chiếc mặt nạ.
- Trong lúc xem phim, tớ luôn ao ước có thể sống như Alex. Một cuộc sống đúng nghĩa, với đầy những thử thách, những trải nghiệm và những khám phá mới mẻ. Chỉ trong 2 năm ngắn ngủi nhưng Alex đã sống hơn anh đã sống 21 năm trước, và có lẽ là hơn cả chúng ta sống trong suốt 60 năm.
- Có những thông điệp được truyền tải qua những câu nói, những suy nghĩ và những bức thưu của Alex. “Tiền chỉ khiến cho mình phải cẩn thận hơn”, “not important that you're strong but you feel strong”, “YOU HAVE TO GET OUT OF YOUR WORLD!”. Đặc biệt là cái thông điệp ở cuối phim, điều mà Alex cuối cùng đã ngộ ra sau 2 năm rong ruổi “HAPPY IS ONLY REAL WHEN SHARED”. Tất cả chúng ta đều có thể nói câu ấy, và đều nghĩ rằng mình hiểu hết ý nghĩa của nó. Nhưng không ai có thể hiểu nó theo cách Alex đã hiểu. Chỉ khi đạt đến tận cùng của sự cô đơn, chỉ khi đơn độc thật sự và mắc kẹt giữa thiên nhiên hoang dã, cách biệt với thế giới loài người, Alex mới thấm thía được điều này. Cái kết của bộ phim khiến tớ bị hẫng, nhưng đó là 1 cái kết được dự báo trước, vì bộ phim dựa trên một câu chuyện có thật. Thực tế vốn tàn nhẫn, và cuộc sống giống như một trò đùa đáng sợ. Tớ không muốn cái kết này một tí nào, nhưng đó là một cái kết – buộc – phải – có và chính nó sẽ khiến cho bộ phim lưu lại rất lâu trong tâm trí tớ.
- Có một hình ảnh tớ sẽ không bao giờ quên, đó là hình ảnh bầu trời khi Alex nhìn qua cửa sổ xe bus trước khi chết. Nó gợi cho tớ nhớ về thứ ánh sáng mà người cựu chiến binh đã nhìn khi bị kẹt ở dưới giếng giữa sa mạc (Biên niên kí chim vặn dây cót – Murakami) hay ánh sáng người hành khách nhìn thấy khi thấy mình suýt chết trong một tai nạn máy bay trong phim Fearless. Thứ ánh sáng tượng trưng cho ranh giới của sự sống và cái chết.
Dù Alex đã chết, cô độc và hoang hoải giữa rừng sâu, thì tớ vẫn ao ước được sống một cuộc sống như anh ấy. Sống 2 năm với tất cả ý nghĩa của từ sống, vứt bỏ sang một bên những ràng buộc vớ vẩn của cuộc sống. Tất nhiên là tớ không thể. Thôi đành ngưỡng mộ thôi vậy.
(Nguồn: http://fyt.vn/blog/read.php?423 )
LỜI BÀI HÁT
Comes the morning
When I can feel
That there's nothing left to be concealed
Moving on a scene surreal
No, my heart will never, will never be far from here
Sure as I am breathing
Sure as I'm sad
I'll keep this wisdom in my flesh
I leave here believing more than I had
And there's a reason I'll be, a reason I'll be back
As I walk the hemisphere
I got my wish to up and disappear
I've been wounded, I've been healed
Now for landing I've been, for landing I've been cleared
Sure as I am breathing
Sure as I'm sad
I'll keep this wisdom in my flesh
I leave here believing more than I had
This love has got no ceiling
LỜI DỊCH
Khi anh có thể cảm nhận được
Rằng không gì còn lại phải che giấu nữa
Di chuyển đến một cảnh tượng kì quái
Không, trái tim anh sẽ không bao giờ, không bao giờ rời xa nơi đây
Chắc như anh đang thở
Chắc như anh đang buồn
Anh sẽ giữ sự từng trải này trong mình
Anh rời bỏ nơi đây với niềm tin tưởng nhiều hơn anh đã có
Và đây là lý do mà anh có, một lý do anh sẽ được trở lại
Như anh đã đi nửa bán cầu
Anh đã có được điều mong ước của mình xuất hiện và biến mất
Anh từng bị thương và được chữa lành
Giờ đây với mảnh đất mà anh đã có, mảnh đất mà anh đã thoát khỏi
Chắc như anh đang thở
Chắc như anh đang buồn
Anh sẽ giữ sự từng trải này trong mình
Anh rời bỏ nơi đây với niềm tin tưởng nhiều hơn anh đã có
Tình yêu này vô giá