LỜI BÀI HÁT

==Kanji==
肢は薄泡で
何時からか悲劇へと傾けていた
ないた海から
沈む方舟 些夜かに旅絶てたけれど

獨が這いずり
背を向けて 骨を投げても変われずに
波が交差する
金櫛は護るものさえ選ばない

最初は思い込み でも嬉しくて
勘違い、強迫、擦れ違いへ

「何故わかりあえない」
居れ変わる科白 樹船と似色
気づけなくて

ごめんなさいだけが
ありがとうのうた

鍵を披いて 僕は瞬く
冬寂に近づく 君を探した

最初は信頼で でも嬉しくて
勘違い、盲目、擦れ違いへ

「何故帰り着けない」
要れ換わる頂点 君と振れて
気づけたから

僕は廻す、だから
ありがとうはまだ――

真宵を白沫で塗り改えて
限界まで奔り貫ける

意志の元に霧の宝石
慧眼、叛旗の【形勢逆転】

紡ぐ、想いの揺籠
君と、僕と、彼らの
正三角形へ

==Romaji==
Ashi wa kuukyo de
Itsukaraka higeki eto katamuketeita
Naita umi kara
Shizumu Fune sayaka tabidateta keredo

Doku ga haizuri
Se wo mukete ishi wo nagetemo kawarezuni
Nami ga kousasuru
Kinshitsu wa mamorumono sae erabanai

Saisyo wa omoikomi demo ureshikute
Kanchigai,kyouhaku,surechigai e

“Naze wakariaenai”
Irekawaru muki
Kare to onaji
Kizukenakute

Gomennasai dake ga
Arigatou no Uta

Kagi wo hiraite Boku wa matataku
Fuyu ni chikazuku Kimi wo sagashita

Saisyo wa omoikomi demo ureshikute
Kanchigai,moumoku,surechigai e

“Naze wakariaenai” Irekawaru saki
Kimi to furete Kizuketa kara

Boku wa mawasu,dakara
Arigatou wa mada――

Mayoi wo hakujin de nurikaete
Genkai made hasirinukeru

Isi no motoni kiri no Aurum
Egen,hanki no “REVERSUS”

Tsumugu,omoi no Yurikago
Kimi to,Boku to,Karera no
Yurikago e

==Eng Trans==
With my limbs being made of hollow foam,
before I knew it I was leaning into a tragedy.
A sinking ark from the wailing ocean, at night,
came to the end of its journey, but embarked on a new one.

I keep on crawling by myself;
even if I turn my back on them, or throw rocks or myself into them,
the ocean waves will still intermingle with one another as usual.
A golden comb will not have the option even to choose its guardian.

Initially I was content with my biased imagination,
but then it changed into misunderstanding, coercion, and disconnection.

"Why are we unable to understand each other?"
Steering to a different direction, his words are strikingly similar to his arboreal ark,
but I am unable to take notice of this fact,

so in the end, his apology has morphed
into a song of gratitude.

Blinking my eyes, I open the lock.
While a forlorn winter approached, I was searching for you.

Initially I was content with my reliance on you,
but then it changed into misunderstanding, blind devotion, and disconnection.

"Why are we unable to mend our differences and go back to the way we used to be?"
You were switching to a different goal, and while swaying together with you,
since I was able to take notice of your new destination,

I shall be the one steering now,
so no expression of gratitude yet--

Painting over the dark night of hesitation with a white blade of foam,
we sail full speed ahead towards the limit.
At the base of my will is an aureate gem of the mist;
it's a reversus (reversal of situation) by my wisdom eye and my banner of revolt.

We now weave out a cradle of memories,
a cradle, shaped as a perfect triangle,
just like the relationship among you, me, and them.

Cre: animeyay

Đăng hoặc sửa bản dịch

LỜI DỊCH

Với thân thể được tạo ra từ bọt biển trống rỗng,
Trước khi nhận ra ta đã rơi vào một thảm kịch.
Trong đêm đen, on thuyền chìm nghỉm trong đại dương than khóc,
Đã tới điểm kết thúc của cuộc hành trình, nhưng lại lao vào một chuyến đi mới

Ta lại tiếp tục lê thân,
Dù ta quay lưng lại về phía chúng, ném đá hay chính bản thân ta vào chúng,
Sóng biển vẫn hòa vào nhau như muôn đời không thay đổi
Chiếc lược vàng cũng chẳng có quyền chọn kẻ bảo vệ cho chính nó

Ban đầu ta thỏa mãn với trí tưởng tượng của mình,
Nhưng rồi nó bỗng trở thành hiểu lầm, áp bức và ngắt rời ra

"Tại sao chúng ta không thể hiểu nổi nhau?"
Hướng về hai phía khác biệt, lời nói của người đó giống hệt như con thuyền trên cạn
Nhưng ta vẫn không thể quan tâm tới sự thực này

Vào phút cuối, lời xin lỗi ấy
Đã biến thành một bài ca về lòng biết ơn

Chớp mắt, ta mở ổ khóa
Khi mùa đông tuyệt vọng ghé qua đây, ta tìm kiếm người

Ban đầu ta đã thỏa mãn với nơi nương tựa của mình - là người
Nhưng rồi điều đó trở thành hiểu lầm, sự dâng hiến mù quáng, và ngắt rời ra

"Tại sao chúng ta không thể sửa đổi dần những điểm khác biệt và trở lại như xưa?"
Người đã theo đuổi một mục tiêu khác, và khi đu đưa cùng người,
Ta đã có thể lưu tâm tới một điểm đến mới

Ta sẽ trở thành kẻ hướng dẫn,
Nên đừng biết ơn vội

Trong màn đêm đen ngập ngừng với một lưỡi gươm bọt biển trắng toát
Chúng ta lướt tới giới hạn
Ý chí của ta chính là viên ngọc rực rỡ trong sương mù
Đó là sự đảo ngược tình huống bởi con mắt tinh tường và lá cờ nổi dậy của chính ta

Giờ chúng ta sẽ kết chiếc nôi ký ức,
Một chiếc nôi, có hình dạng của một hình tam giác hoàn hảo,
Như mối quan hệ giữa ta, người và họ.

Cảm nhận của bạn

Đăng nhập để đăng cảm nhận

Cảm nhận của thành viên | Xem hết

Xem hết các bình luận