LỜI BÀI HÁT
=======Kanji===========
もうそこには風の音が響き
そう誰もが新たな種を撒く
いにしえの詩を語る壁の跡に
岸辺を砕く波
何を憂うのまだ
別れた人の名が
消えないように
悲しみも包み込んで
許しましょう今
涙の向こうへまた光は射すから
大河の流れにこの心を預けて
水に舞う月のようにたとえ全てが夢でもどんな時も生きてゆける
苦しみがいつか愛に報われるなら
教えてくださいなぜ命は爭う
答えてくださいこの絆が問うもの
どこも同じ空なのに雲は時に傷を負う雨を呼ぶ
涙の向こうへまた光は射すまで
大河の流れにこの心を預けて
水に舞う月のようにたとえ全てが夢でも遙かな道生きてゆこう
========Romaji========
Mou soko ni wa kaze no ne ga hibiki
Sou daremo ga arata na tane wo maku
Inishie no uta wo kataru kabe no ato ni
Kishibe wo kudaku nami
Nani wo ureu no mada
Wakareta hito no naga
Kienai you ni
Kanashimi mo tsutsumikonde
Yurus hi mashou ima
Namida no mukou he mata hikari wa sasu kara
Taiga no nagare ni kono kokoro wo azukete
Mizu ni mau tsuki no you ni tatoe subete ga yomete mo
Donna toki mo ikite yukeru
Kurushimi ga itsuka ai ni mukuwareru nara
Oshiete kudasai naze inochi wa arasou
Kotaete kudasai kono kizuna ga tou mono
Doko mo onaji sora na no ni kumo wa toki ni kizu wo ou ame wo yobu
Namida no mukou he mata hikari wa sasu kara
Taiga no nagare ni kono kokoro wo azukete
Mizu ni mau tsuki no you ni tatoe subete ga yomete mo
Haruka na michi ikite yukou
=======Eng trans=====
There the sound of the wind echoes again and everyone seems to plant new seeds,
reciting ancient poems at the wall’s remains
Waves that crash over the riverbanks, what do you lament? In order to keep the names of the
people who remain separated from disappearing, wrap up your grief now and let’s forgive
Because a light still shines beyond the tears, I will entrust this heart to the river’s flow
Like the moon dancing on the water, even if everything is read, no matter the time,
we can keep on living
When pain is someday rewarded by love, please tell me why life is a struggle, please answer me, why do these chains accuse?
Everywhere there is the same sky and yet, the clouds bear the scars of time; they call out to the rain
Until a light shines beyond the tears, I will entrust this heart to the river’s flow
Like the moon dancing on the water, even if everything is read, let us keep on living
in the ways of long ago
LỜI DỊCH
Mọi người cứ thế vun trồng nên những mầm sống mới,
Không ngừng truyền tụng những bài thơ già nua trên những tường thành cổ
Lũ lượt kéo về con sóng muốn nghiền nát đôi bờ sông,
Các ngươi xót thương gì? Để rồi còn lại tên tuổi của những người
Còn sót lại sau sự biến mất ấy,
Giờ đây kết thúc đau buồn của người, hãy thứ tha đi
Bởi ánh sáng chỉ chiếu sáng chốn ấy bằng những giọt nước mắt,
Ta sẽ giao phó con tim mình cho dòng sông ấy cuốn đi
Như nàng trăng nhảy múa trên dòng nước mát, mặc cho có được biết đến hay không, thời gian càng không là gì
Chúng ta sẽ lại tiếp tục sinh tồn
Đến một ngày đớn đau rồi sẽ chữa lành bởi yêu thương,
Xin hãy cho ta biết tại sao cuộc sống lại là một cuộc tranh đấu,
Hãy trả lời ta, tại sao những chuỗi ngày ấy cứ kéo đến?
Nơi đâu cũng cũng cùng dưới vòm trời, nhưng
Mây cao nơi đây mang cả những vết sẹo thời gian;
Chúng cầu mưa gọi gió
Cho đến khi ánh sáng chiếu sáng chốn ấy bằng những giọt nước mắt,
Ta sẽ giao phó con tim mình cho dòng sông ấy cuốn đi
Như nàng trăng nhảy múa trên dòng nước mát, mặc cho có được biết đến hay không, thời gian càng không là gì
Hãy cùng tiếp tục sinh tồn trên những con đường cổ xưa