leave no stone unturned: to search in all possible places.
LỜI BÀI HÁT
I pressed my ear to your chest
And heard something personal.
A whisper that knew my name.
Is it how your heart treats all strangers?
With love and affection?
Then I feel cold and empty.
I've got a sense of urgency.
I've got to make this happen.
No stone unturned.
I've got a sense of urgency.
I've got to make something happen.
No stone unturned.
I held your hand while you were sleeping
The whole night you griped to mine.
A grip that begged me to stay.
Is this how your limbs treat all strangers?
With love and affection?
Then I fell weak and empty.
Strangers don't hide.
The morning hunts you down.
And there's nothing stranger
Than to love someone.
I heard the water beat at your skin
A shower of discipline, as heavy as iron.
And I imagined the hand that gripped mine.
Now gripping the gaps in the tiles.
Just holding on tight.
LỜI DỊCH
Và nghe thấy đôi điều riêng tư
Một tiếng thì thầm biết tên anh
Đó có phải cách trái tim em đối đáp với mọi kẻ xa lạ?
Với tình yêu và lòng cảm mến?
Rồi anh thấy thật lạnh lẽo và trống rỗng
Anh thấy thật thôi thúc
Anh phải biến điều này thành sự thật
Không còn nơi nào anh bỏ sót
Anh nắm lấy tay em khi em đang say giấc
Cả đêm dài em cũng nắm lấy tay anh
Cái nắm tay van xin anh ở lại
Đó có phải cách bàn tay em đối đáp với những kẻ xa lạ?
Với tình yêu và lòng cảm mến?
Rồi anh thấy thật yếu đuối và trống rỗng
Những kẻ xa lạ không trốn tránh
Buổi bình minh dồn em đến đường cùng
Và không gì lạ lùng
Hơn yêu ai đó
Anh nghe thấy tiếng nước vỗ vào làn da em
Một cơn mưa tự hành hạ, nặng nề như sắt thép
Và anh tưởng tượng ra một bàn tay nắm lấy tay mình
Bây giờ lại nắm lấy khoảng trống giữa những viên gạch
Hãy cứ giữ chặt lấy