Anh nhớ cái nhìn thoáng qua đầu tiên của anh về một gương mặt, anh thấy em cười và rồi anh cũng mỉm cười
Lập tức anh như bị mê say, bị quyến rũ bởi sắc đẹp của em từ đôi bàn chân cho đến đôi bàn tay của em
Làm sao một người có thể đẹp thế, anh không hiểu được
Anh chẳng nghi ngờ gì nữa, em chính là từ thiên đường xuống, em là một tặng phẩm của trời cao
Đôi khi anh tự hỏi làm sao con đường chúng ta đi lại gặp nhau
Ban đầu chúng ta là hai kẻ xa lạ
Con trai gặp con gái, rồi mê đắm yêu nhau
Giờ thì em đã là cả thế giới của anh
Định mệnh vỗ vào lưng anh, nói xin chào
Nhưng thật sự chính cái chạm nhẹ của em và anh biết rằng anh sẽ không bao giờ để em ra đi
Rồi em cất tiếng nói, anh chưa bao giờ nghe giọng ai mà ngọt ngào trong lành đến thế và từ lời nó Đóng lại Xem toàn bộ bài hát