[ti: Trên thiên đường có xe qua lại không?]
[ar: Trương Hằng]
[al: Xe qua lại]
Độc thoại:
Em (em bé), là một cô gái thích ca hát
Có một ngày em nói với tôi: “Thầy ơi! Hát tặng em một câuhát được không?”
Tôi rất nhanh liền đáp ứng em.
Vào lúc đó
Cái nắng tháng chín rất nhẹ nhàng
Chiếu lên nụ cười tươi tắn của em
Ai biết, lần nói chuyện ấy đã thành lời vĩnh biệt
Chiều ngày hôm đó, vẫn dưới cái nắng sáng lạn của tháng chín
Em đeo cặp sách, vội vàng chạy ra khỏi cổng trường
Em đã bị dòng xe vô tình cuốn mất
Hôm đó, em mới tròn mười ba tuổi . . .
Bầu trời tháng chín sao trong xanh
Dưới ánh nắng bao nhiêu chuyện xảy ra
Xe qua xe lại (x2)
Em bé mười ba tuổi, lưng vẫn đeo cặp sách
Cái buổi chiều hôm đó, gió vẫn hiu hiu thổi
Em gái, lẽ nào em nghe thấy Đóng lại Xem toàn bộ bài hát