Chúng mình đang đứng trong một căn phòng trống
Ánh trăng buông...
Em cầm lấy bàn tay anh, khi chiếc xe đỗ xịch lại
Và có lẽ anh đã bên em cả cuộc đời này đấy
Nhưng những ngày đó đã xa
Em gọi tên anh, khi khuôn mặt em phai nhoà dần...
Và có phải em đã từng nói với anh: mặt trời luôn rượt đuổi ngày?
Và có phải em đã từng thủ thỉ với anh:
Những thiên thần bay lượn trong không trung đêm nay
Nó có giống như đang bềnh bồng trên mặt nước?
Và những vì sao tụ hội, bầu không khí bỗng tràn trề sự sống
Hay nó chỉ tựa như bao lời hứa em đã thốt ra
Đêm qua ấy?
Anh nhớ những khi thức dậy bên em
Những ngày nhàn tản, chẳng làm gì hết
Em có ý nghĩa với anh, nhiều hơn những gì anh biết em có thể tưởng tượng
Nhưng em sẽ trở thành một bác sĩ, một minh tinh màn bạc
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com