Mong manh, nhảy cảm, nổi loạn, không bao giờ vâng lời ai
Con như đoá hoa trên băng, đau đớn dù chỉ với làn gió dịu dàng nhất, vậy khi cơn gió lạnh căm thổi buốt con tim con
Tuyệt vọng, cha trông đợi, lòng nặng trĩu sự câm lặng ảm đạm,
Đứng giữa hy vọng và sợ hãi, giữa sự mơ hồ và nỗi đau
Cha lắng nghe điều ẩn dưới những từ ngữ được thì thầm,
Ý cha là những lời mà con không nói ra, mà có đôi lần cha đọc được trong đôi mắt không bao giờ rơi lệ của con.
Cha hy vọng, vượt xa khỏi đám mây mù đang ám ảnh con,
Những bong bóng thuỷ tinh trong cơn bão lòng của con sẽ một lần nữa thuần khiết và trong trẻo
Khi con lại mỉm cười như xưa.
Con thay đổi, và tuy thế con vẫn mãi như xưa,
Con vẫn như đoá hoa con trồng
Trong mắt những người con yêu,
Một tình yêu c Đóng lại Xem toàn bộ bài hát