LỜI BÀI HÁT
Fragile, tendre, rebelle et insoumise,
comme une fleur sur la banquise, douloureuse à la moindre brise, quand le froid souffle sur ton coeur.
Perdue, je te regarde qui avance, les bras chargés de lourds silences,
entre la crainte et l'espérance, l'incertitude et la douleur.
J'écoute, sous les mots qu'on se dit tout bas,
j'entends ceux que tu ne dis pas, et qui se lisent quelques fois, dans tes yeux qui ne pleurent pas.
J'espère, loin des nuages qui te hantent,
bulle de verre dans ta tourmente, à nouveau claire et transparente,
quand tu souris comme autrefois.
Tu changes, et pourtant tu restes la même,
tu ressembles aux fleurs que tu sèmes,
dans les yeux de ceux que tu aimes,
d'un amour fidèle à ton coeur.
Ton âme, pétrie de larmes et de rires,
qui ne sait plus croire qu'au pire,
même quand tout semble nous dire, que l'avenir tourne au meilleur.
Secrète, même au plus fort de la tempête,
sous le tumulte dans ta tête,
tu trouves encore un air de fête, pour résister au vent qui noire.
Blessée, je voudrais tant pouvoir t'aider,
t'ouvrir les bras, trouver les clés,
pour te guérir, tout démêler,
te rassurer quand tu t'endors.
Te suivre, être présent à tes côtés,
comme un phare sur la jetée,
un repère pour te guider,
entre les peurs et les dangers.
Pourtant, je ne peux que te regarder,
sortir de l'eau et replonger,
au plus profond de tes pensées, être père et t'accompagner.
Fragile, tendre, rebelle et insoumise,
comme une fleur sur la banquise, courageuse à la moindre brise,
et quand le froid souffle plus fort.
T'aimer, comme on aime un enfant qui dort,
être une amarre dans tous tes ports,
sans pour autant monter à bord, t'aimer toutes voiles dehors.
=========-Engtrans===========
Fragile, tender, rebel and unsubmissive
Like a flower on the ice, painful to the slightest breeze, when the cold blows on your heart.
Lost, I look at you, the arms (are) loaded (with) of heavy silences
Between hope and fear, uncertainty and pain.
I listen, beneath the whispered words
I hear those that you don't say, and that sometimes can be read themselves, in your eyes which don't cry.
I hope, away from the clouds that haunt you,
Bubble of glass in your storm, once again clear and transparent
When you smile like before.
You change, and yet you are the same,
you look like the flowers that you sow
In the eyes of those that you love,
Of a love faithfull to your heart.
Your soul, mingled with tears and laughters,
Which no longer believes that, at worst,
Even when everything seems to be said and done, the Future turns into a better one.
Secret, even at the height of the storm
In that disorder of your head,
You still find a festive air to resist to the black wind.
Wounded, I badly wish that I could help you,
Open your arms and find the key
To heal you, disentangle everything,
Reassure you when you fall asleep.
I follow you, I'll be present at your sides
Like a lighthouse on the pier,
A landmark to guide you,
Between fears and dangers.
However, I can only watch you,
Get out from the water and plunge in again,
In the depths of your thoughts, be a father and accompany you.
Fragile, tender, rebellious and unsubmissive,
Like a flower on the ice, courageous to the slightest breeze,
And when the cold blows stronger.
I'll love you like one loves a child who sleeps
I'll be a hawser in all your harbours,
Without even boarding, I'll love your all open sails.
LỜI DỊCH
Con như đoá hoa trên băng, đau đớn dù chỉ với làn gió dịu dàng nhất, vậy khi cơn gió lạnh căm thổi buốt con tim con
Tuyệt vọng, cha trông đợi, lòng nặng trĩu sự câm lặng ảm đạm,
Đứng giữa hy vọng và sợ hãi, giữa sự mơ hồ và nỗi đau
Cha lắng nghe điều ẩn dưới những từ ngữ được thì thầm,
Ý cha là những lời mà con không nói ra, mà có đôi lần cha đọc được trong đôi mắt không bao giờ rơi lệ của con.
Cha hy vọng, vượt xa khỏi đám mây mù đang ám ảnh con,
Những bong bóng thuỷ tinh trong cơn bão lòng của con sẽ một lần nữa thuần khiết và trong trẻo
Khi con lại mỉm cười như xưa.
Con thay đổi, và tuy thế con vẫn mãi như xưa,
Con vẫn như đoá hoa con trồng
Trong mắt những người con yêu,
Một tình yêu chân thành trong con tim con.
Tâm hồn con, hoà quyện giữa nước mắt và tiếng cười,
Ai có thể không còn tin điều đó, tại thời điểm tệ hại nhất, ngay cả khi mọi thứ đều như nói lên rằng tương lai rồi sẽ chuyển biến tốt đẹp hơn.
Điều bí ẩn là, ngay cả khi ở đỉnh điểm cơn bão
Của sự hoang mang trong tâm trí,
Con vẫn có được bầu không khí vui tươi để xua tan cơn gió độc.
Con bị tổn thương, cha muốn giúp đỡ con,
Mở rộng vòng tay con, để tìm cách
Hàn gắn tâm hồn, chữa lành cho con đồng thời gỡ rối, giúp con thoát khỏi khó khăn
Và bảo bọc con khi con say ngủ
Theo bước con, sát cánh bên con
Như ngọn hải đăng trên bến cảng,
Làm cái mốc dẫn đường cho con
Giữa muôn trùng những nỗi sợ hãi và hiểm nguy
Dù sao, cha vẫn chỉ có thể đứng nhìn con,
Trồi lên khỏi mặt nước rồi lại lao đầu trở lại (phạm lỗi lầm và lại mù quáng lặp lại điều đó)
Chỉ có thể ở sâu thẳm trong tâm trí con, làm một người cha và đồng hành bên con
Mong manh, nhảy cảm, nổi loạn, không bao giờ vâng lời ai
Con như đoá hoa trên băng, đau đớn dù chỉ với làn gió dịu dàng nhất, vậy khi cơn gió lạnh căm thổi càng thổi mạnh hơn….
Yêu con như người ta yêu đứa bé đang say ngủ
Cha sẽ là chiếc dây neo ở tất cả những bến bờ của con
Không bao giờ lên tàu, mà muốn để cho con yêu giong buồm ra biển lớn.