Những thiên thần hạ giới chỉ trỏ vào ta và cười
Ta lờ đi ngòi nổ trong tai, với cú shock và sự yên lặng
Utopia = học thuyết về sự vô nghĩa,
Nếu nơi đó tan chảy mỗi khi bình minh lên
Thì cà phê buổi sớm sẽ chẳng còn vị gì,
Và cạn dần với những ký ức đắng cay.
"Ước gì", Đúng thế, vì niềm hạnh phúc của riêng em
Ta cảm thấy như mình đã tạo ra nó, một tương lai trống rỗng
Kể cả sự phục hồi không có khả năng sẽ trở thành một con dao
Cũng giống như nỗi sợ hãi chẳng có hồi kết, dù ta có đi tới bất cứ nơi đâu
Chỉ vì vậy, ta lại tiếp tục sợ hãi ánh sáng
Trò chơi trốn tìm của mặt trăng và mặt trời,
Xa vời vợi khi ta nhìn chúng với đôi mắt lạnh lùng
Âm thanh lại vang vọng từ phía bên phải của căn phòng tối
Từ ngày em biến mất, tôi
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com