Kể từ ngày ta trốn thoát,
Bảy ngày đã trôi qua
Ta vẫn ngạo mạn, và làm như
Tất cả chỉ là phù du trong cơn mơ ban ngày
Đắm chìm trong những tiếng thở dài và bí mật
Sợi dây định mệnh, thẫm sắc đỏ
Cái kết sau cùng đã tới rồi
Ta nhắm mắt lại
Và ta thức dậy
Có phải hôm nay người cũng giấu đi cơn buồn ngủ?
"Hẳn phải có điều gì đó
Nhiều hơn những gì em đã nói với tôi"
Nếu là như vậy thì...
Người cứ đi, xa, xa mãi
Nếu khoảnh khắc đó cuối cùng cũng tới
Ta sẽ không còn quan trọng
Những giấc mơ và cả tình yêu
Ta sẽ buông tay
Để kết thúc chuỗi ngày ấy
Bởi vì
Bóng người đã phai
Không, đó không phải sự thật đâu
Người cứ đi xa, xa mãi
Và khoảnh khắc vụt qua
Tại sao không bay tới mặt trăng
Và nghỉ ngơi trong an bình
Mà lạ
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com