Những gì tuôn ra
Không phải nước mắt mà là một lời cầu nguyện
Thứ em đang hướng mắt theo
Là mặt trời khuất sau đám mây
Em đã sống như thể đang ngủ
Em đã luôn cô đơn
Cho tới ngày em gặp anh
Em luôn luôn, luôn luôn ở đây
Cho dù có một bản tình ca
Em có thể tự hát được
Sự ấm áp của cái chạm tay
Không thể tự ai tìm ra được
Em đeo mặt nạ lên
Giả như mình đã bị lãng quên
Em đóng kí ức lại
Và nhốt chúng trong hộp
Cho dù trong bóng đêm
Em sẽ tìm được anh thôi
Cho dù em không thể quay lại nữa
Em sẽ vẫn tiến tới xa hơn
Cho dù có một bản tình ca
Em có thể xoay xở một mình
Em sẽ không đề cao việc đó
Từ nơi đây, em bước ra một lần nữa
Tới cánh cửa tới tương lai
Cùng với anh...
Em sẽ biến nỗi buồn
Thành sự ân cần
Và một ngày nào đó
Khi em đã thực sự giải
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com