Nước sông không chứa hết những nỗi bi ai
Tháng năm ko ngăn nổi biết bao chờ đợi
Hoa xuân vốn muốn đung đưa trước gió,
Còn cát vàng lại muốn chôn vùi cả oán hận lẫn tình si
Rất mực thông minh nhưng phải vờ ngớ ngẩn
Cảnh ngộ của mình biết thổ lộ cùng ai
Yêu mà không thể yêu, gặp để rồi xa cách
Mọi chuyện chỉ như trong giấc mộng mà thôi
Nước biển chẳng bao giờ cạn,
Bầu trời chẳng thể nhìn xuyên
Chỉ có hồng trần để làm bạn mà thôi
Đóng lại
Xem toàn bộ bài hát
Cách sử dụng: Đóng lại
Điền vào chỗ trống, bạn có thể nhấn nút Pause trên trình nghe nhạc để dừng lại trong khi điền
Nhấn phím Tab để chuyển qua ô kế tiếp, nhấn Enter để Submit bài
www.loidich.com